Nhất Chi Mai
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Diễn đàn về Thơ ca, Văn học, Nghệ thuật, Tình bạn, Tình yêu, Cuộc sống
 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpHướng Dẫn
Bồ Câu PhảiHân hạnh Chào đón Các Bạn đến với  Diễn đàn Nhất Chi Mai - Bạn & Thơ ! Bồ Câu Trái

 

 Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên!

Go down 
3 posters
Tác giảThông điệp
TK

TK


Tổng số bài gửi : 9196
Hoạt Động : 18889
Join date : 29/10/2009
Đến từ : Hà Nội, Việt Nam

Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! Empty
Bài gửiTiêu đề: Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên!   Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! EmptySat Oct 20, 2012 5:05 pm



Thưa các bạn,

Trong ngày Phụ Nữ Việt Nam này, tôi xin các bạn hãy hướng về Nguyễn Phương Uyên và ủng hộ cho việc làm rõ tung tích cũng như thả tự do ngay cho cô sinh viên mới 20 tuổi này.

Nguyễn Phương Uyên sinh năm 1992 là Ủy viên Ban Chấp hành chi đoàn của lớp, phát thanh viên Đoàn trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm TP Hồ Chí Minh. Bị bắt ngày 14/10/2012 vì làm truyền đơn chống Trung Quốc.

Tin cuối cùng, vào sáng ngày thứ Sáu 19/10/2012, Uyên đang bị giam ở buồng số 12 (cùng với hơn 10 phạm nhân khác cùng phòng) tại Nhà Giam Công an quận Tân Phú, TP Hồ Chí Minh, địa chỉ có hai số nhà là 516/4 và 615/4 đường Bình Long, phường Tân Quý, quận Tân Phú. Công an quận Tân Phú có tổng cộng 16 buồng giam.

Xin các bạn hãy truy cập website sau để ủng hộ Nguyễn Phương Uyên:

http://nguyenphuonguyen.blogspot.com
Về Đầu Trang Go down
http://sites.google.com/site/tkintcol/
ThachThao

ThachThao


Tổng số bài gửi : 555
Hoạt Động : 573
Join date : 09/12/2009

Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên!   Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! EmptySat Oct 20, 2012 8:32 pm

TT bấm vô nó đi lòng vòng chẳng đến đâu cả.
Về Đầu Trang Go down
TK

TK


Tổng số bài gửi : 9196
Hoạt Động : 18889
Join date : 29/10/2009
Đến từ : Hà Nội, Việt Nam

Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên!   Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! EmptySun Oct 21, 2012 12:25 am

Thư cầu cứu về việc sinh viên Nguyễn Phương Uyên mất tích


Thành phố Hồ Chí Minh ngày 20/10/2012


THƯ CẦU CỨU KHẨN CẤP

Kính gởi: Bác Chủ tịch Nước CHXHCNVN: Trương Tấn Sang

Trước hết chúng cháu xin gởi lời chào, và lời chúc sức khỏe đến Bác.

Chúng cháu là những sinh viên Trường Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm Thành Phố Hồ Chí Minh

Địa chỉ: 140 A Lê Trọng Tấn, Quận Tân Phú. TPHCM

Chúng cháu mạn phép viết thư này cho Bác là để cầu cứu đến Bác về trường hợp bạn của chúng cháu là Nguyễn Phương Uyên.

Nguyên quán: Hàm Thuận Bắc – Bình Thuận – Việt Nam

Ủy viên ban chấp hành chi đoàn thanh niên Lớp 10CDTP1


Vào lúc 11 giờ ngày 14/10/2012 bạn của chúng cháu là Nguyễn Phương Uyên đã bị các chú công an Phường Tây Thạnh, Công An Quận Tân Phú khoảng 10 người ập vào phòng trọ dẫn đi và nói là để xác minh một số vấn đề về Truyền Đơn chống Trung Quốc Xâm Lược do bạn ấy dán. Nhưng đến nay vẫn không thấy bạn ấy về. Cha mẹ và bà nội của bạn Uyên đã đến cơ quan công an Phường Tây Thạnh và công an Quận Tân Phú để xin cho bạn được thả nhưng mấy chú công an nói là không có bắt giữ bạn ấy. Hiện giờ cha mẹ bạn Uyên rất lo lắng cho bạn đó, không biết an nguy của bạn Uyên thế nào? Cha mẹ của bạn ấy là gia đình thuần nông, gia cảnh rất khó khăn bây giờ cha của bạn ấy là chú Nguyễn Duy Linh đã gom hết tiền của ở nhà và gõ cửa các cơ quan nhà nước xin được giúp đỡ nhưng không được đáp ứng. Mẹ bạn ấy khóc rất nhiều vì nhớ con.

Kính xin bác Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang hãy lên tiếng giúp đỡ bạn ấy và gia đình. Bản thân bạn Nguyễn Phương Uyên là một người có đạo đức tốt, luôn được lòng các bạn bè và thầy cô trong trường. Bạn ấy luôn xung phong đi đầu trong các hoạt động về phúc lợi xã hội do đoàn trường phát động. Xin Bác hãy thương xót đến gia cảnh khó khăn của bạn ấy, và nỗi lòng của một người cha, người mẹ đã mất con mà can thiệp giúp cho bạn Uyên sớm về lại với gia đình.

Về việc làm của bạn Nguyễn Phương Uyên xét cho cùng tất cả đều xuất phát từ tinh thần yêu nước của tuổi trẻ. Đã là tuổi trẻ thì luôn thể hiện tinh thần và thái độ của mình một cách trong sáng dù đôi khi bồng bột, luôn muốn thử sức mình và đôi khi phải chịu đựng sự vấp ngã trong cuộc sống. Tuy nhiên, dù với cách thức thể hiện như thế nào, chúng cháu luôn luôn tin rằng tận trong thâm tâm của bạn Nguyễn Phương Uyên vẫn mang tinh thần giống như những gì mà bác đã gửi đến các cháu cùng nhân dân nhân ngày Quốc Khánh 2 tháng 9: “Phải biết hổ thẹn với tiền nhân, với những bậc tiên liệt về những yếu kém, khuyết điểm của mình đã cản trở bước đi lên của dân tộc. Hổ thẹn không phải để bạc nhược, mất ý chí mà để vươn lên gấp hai, gấp ba, để tiếp tục đi tới với tư thế vững vàng, khí phách hiên ngang vốn là truyền thống dân tộc, góp phần làm cho đất nước ta phát triển và trường tồn mãi mãi.”

Sở dĩ chúng cháu viết thư cho Bác là vì chúng cháu tin chỉ có Bác mới giúp được cho bạn ấy. Chúng cháu đã có dịp đọc báo trên các trang báo của cơ quan nhà nước khi tường thuật lại buổi gặp gỡ của bác với đồng bào cử tri quận 4 TP HCM. Những lời của bác thật là giản dị, sâu sắc khiến cho sinh viên chúng cháu rất cảm động khi thấy Bác cương quyết với tình hình xã hội phức tạp như hiện nay, vấn nạn tham nhũng vẫn và đang tồn tại trong một số bộ phận cán bộ đang suy đồi đạo đức Cách Mạng. Nhưng thật may mắn thay cho dân tộc Việt Nam vẫn còn nhiều cán bộ trong bộ máy lãnh đạo như Bác đang nỗ lực bảo vệ công lý, bảo vệ lẽ phải. Chúng cháu đọc trên báo nghe lời bác nói:

“Khi về quê, tôi sẽ trả lại nhà cho Đảng. Nhà tôi nhỏ thôi, 51 mét vuông, khi về hưu dứt khoát tôi không lấy một mét vuông đất nào. ” “Bữa nay tôi nói dứt khoát là vậy”.

“Nhân dân đã giao nhiệm vụ thì phải hoàn thành, còn thấy mình không hoàn thành thì rút lui”.

“Nếu chúng ta hèn nhát thì làm đơn gửi cho Đảng chúng ta nghỉ, chúng ta rút lui đi để cho những người dũng cảm làm việc.”

Thật sự chúng cháu rất ngưỡng mộ Bác, một vị lãnh đạo có tinh thần trách nhiệm với dân tộc. Những gì bác nói xứng đáng để tập thể sinh viên chúng cháu noi theo. Với tinh thần đạo đức, nhân bản và lòng ái quốc, xin Bác hãy can thiệp khẩn cấp để giúp cho bạn Nguyễn Phương Uyên sớm về lại với gia đình, trường lớp và thầy cô. Bạn ấy là sinh viên năm cuối cấp, nên việc học cho tương lai là rất quan trọng. Chúng cháu tập thể sinh viên và gia đình rất nhớ bạn Uyên. Rất mong nhận được sư giúp đỡ của Bác.

Cuối thư chúng cháu xin kính chúc bác luôn luôn khỏe mạnh để tiếp tục sự nghiệp chống tham nhũng và đem lại những gì tốt đẹp nhất cho nhân dân và đất nước.

Tập Thể sinh viên: Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm Thành Phố Hồ Chí Minh

Tập Thể Sinh Viên Khoa Công Nghiệp Thực Phẩm Khóa 10


Theo Nguyễn Tường Thụy Blog
Về Đầu Trang Go down
http://sites.google.com/site/tkintcol/
TK

TK


Tổng số bài gửi : 9196
Hoạt Động : 18889
Join date : 29/10/2009
Đến từ : Hà Nội, Việt Nam

Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên!   Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! EmptyMon Oct 22, 2012 10:53 am

20.10: Thầy cảm ơn các em!

Bài đăng trên quê choa, website của nhà văn Nguyễn Quang Lập

Hà văn Thịnh

Ngày Phụ nữ Việt Nam 20.10.2012, đọc lá thư của 107 sinh viên trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm TP HCM gửi Chủ tịch nước, tôi đã xúc động đến mức khó nói thành lời: Đau đớn, uất nghẹn trước cái ác; cảm phục và trân trọng những nữ sinh viên “liễu yếu đào tơ” đã mở mắt cho tôi, để tôi thấy rõ hơn – xuyên qua màn sương cay nhòe thở dài và rên rỉ – lòng yêu nước và sự can đảm của những cô gái trẻ trung mà các chàng trai, những người đàn ông (tất nhiên kể cả tôi) phải xấu hổ, cúi đầu…

Tại sao có thể bắt người, giam giữ người bất chấp luật pháp? Tại sao họ không sợ dân, khinh dân và bây giờ nghênh ngang coi thường cả tầng lớp sinh viên – tinh hoa của đất nước, tương lai của giống nòi? Những câu hỏi đó chắc chắn sẽ được dư luận trong những ngày tới luận bàn, riêng tôi, muốn tâm sự với 108 sinh viên (kể cả Nguyễn Phương Uyên) với tư cách là một người thầy, tuy rằng tôi chưa – không bao giờ được dạy các em…


Các em thân mến!

Trong những buổi lên lớp ở nơi mà tôi công tác, khi giảng về Hai Bà Trưng, Bà Triệu, tôi đều nhấn mạnh rằng một khi đất nước gặp tai ương mà người đàn bà (cô gái, phụ nữ) phải mặc váy leo lên mình voi, trèo lên lưng ngựa là cả một nỗi nhục nhã đắng cay cho hàng triệu đàn ông (!). Đó là một sự thực dù biện minh theo bất cứ lý lẽ nào. Việc đấu tranh nơi đầu sóng ngọn gió để chống lại kẻ thù của dân tộc, ở đâu, bao giờ, trọng trách cũng thuộc về nam nhi… Vậy mà, như là sự mỉa mai của định mệnh, những Phạm Thanh Nghiên, Huỳnh Thục Vy, Nguyễn Phương Uyên và 88 nữ sinh* trong lá đơn, đều chỉ ở lứa tuổi hai mươi. Sự thật quả là phũ phàng, nhức buốt. Tại sao hàng triệu người lớn, khỏe mạnh, đĩnh đạc về kiến thức, cường tráng về sức vóc, bề thế về địa vị… lại lặng im, chấp nhận mọi trái ngang? Câu hỏi đó không dễ trả lời. Chẳng lẽ chỉ có thể thờ dài cho não nuột hơn để tự AQ với chính mình rằng thôi thì âm thịnh, có nghĩa là vận nước đã suy vi?…

Các em đã cho tôi thấy ở đường chân trời rất rõ ràng rằng ánh hồng đang tỏa rạng bởi không ai có thể ngăn được ánh sáng ban ngày! Hàng chục năm, tôi và các em được dạy rằng phải khiêm tốn, rằng lãnh đạo bao giờ cũng sáng suốt, rằng mọi điều đen tối luôn luôn là “một số”… Những mê hồn trận bịp lừa ấy buộc mỗi chúng ta từ vô thức phải cúi đầu. Trò không dám cãi thầy dù thầy sai bét sai be; dân không dám cãi quan bởi cãi có nghĩa là phản động; lên án một ai đó cấp cao đồng nghĩa với sự quy chụp vi phạm điều này điều kia của Hiến pháp… Chúng ta trở thành kẻ nô lệ của sự câm mồm. Tôi kể các em nghe một câu chuyện nhỏ: Buổi học tiếng Nga đầu tiên của tôi ở trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, Thầy Lê Thế Thép dạy rằng khi quân Đức tiến vào xâm lược nước Nga, người Nga hỏi cái gì chúng cũng im lặng (có lẽ vì không hiểu), nên họ gọi người Đức là Nhemetx – không có mồm! Chúng ta không phải người Đức nhưng cách giáo dục của thời nay đã biến hàng triệu người thành những kẻ không mồm. Đó thực sự là thảm họa. 88 nữ sinh của trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm TP HCM đã chứng minh rất rõ rằng, các em không phải là như thế!

Các em thân mến!

Các em cần phải rút kinh nghiệm bằng cách đọc – học luật để hiểu những gì người dân được quyền làm nếu luật pháp không cấm. Đây là điều tối thiểu để bảo vệ chính mình khi sự càn rỡ của không ít kẻ có quyền lực đang thi nhau lạm quyền và lộng quyền. Khám nhà phải có lệnh của Viện Kiểm sát, phải có đại diện tổ dân phố làm chứng, bắt người (“mời”) phải có giấy tờ có dấu đỏ (trừ phi bắt được quả tang sự phạm tội hiển nhiên). Phải kêu la thật to cho đông người kéo đến để làm chứng, càng đông càng tốt. Các em đã sai khi 4-5 người đến đồn công an làm việc mà không ghi lại tên, số hiệu, cấp bậc (ví dụ không biết thì ghi 1 vạch, 1 sao một vạch, một sao hai vạch…, tức là hạ sĩ, thiếu úy, thiếu tá), trước khi để bạn lại một mình không yêu cầu gặp trưởng hay phó đồn để hỏi (nhắc rằng “đã nhớ, khỏi cãi”)… Những bài học đó không phải chỉ hôm nay mà có thể còn phải dùng biết sau này, để đừng bao giờ sai nữa…

Chắc chắn vụ việc này Chủ tịch nước không thể cho qua bởi lời ông nói còn nóng rẫy giữa Sài Gòn. Chắc chắc sẽ có rất nhiều người đấu tranh vì Nguyễn Phương Uyên và cũng là để bảo vệ các em. Thật đáng trách đối với Trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm – cho đến tận bây giờ vẫn im hơi lặng tiếng không hề đứng ra xác minh hay bảo vệ người của cơ quan mình. Nhưng, đó là chuyện của người lớn, họ có nhiều nên luôn sợ “mất”, kể cả ảo ảnh đui mù và sự kém cỏi về nhận thức…

Tôi đang mệt nên không thể viết dài, trước khi dừng “bút”, một lần nữa, cho phép tôi tự xưng là thầy – bởi có lẽ đó là cách tốt nhất để khẳng định sự trân quý, biết ơn của một người lớn với những con người thơ trẻ. Yêu nước không bao giờ có tội. Chỉ những kẻ bán nước, cố dùng xiềng xích để khóa những cái chân ghế quyền lực gớm ghiếc mới là tội lỗi!

* Vì chỉ đoán nam – nữ qua tên nên có thể không chính xác: Theo tôi nghĩ, có 19 nam/107 người ký tên.

Quảng Trị, 04:50 – 21.10.2012

H.V.T.
Về Đầu Trang Go down
http://sites.google.com/site/tkintcol/
Tuti

Tuti


Tổng số bài gửi : 1217
Hoạt Động : 1721
Join date : 08/11/2009
Đến từ : Quảng Ninh, Hải Phòng, Đồng Nai.

Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên!   Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! EmptyWed Oct 24, 2012 7:27 pm

SỰ KÉM CỎI, TÙY TIỆN CỦA PHƯƠNG PHÁP, TÁC PHONG CÔNG AN
(http://buivanbong.blogspot.com/2012/10/su-kem-coi-tuy-tien-cua-phuong-phap-tac.html#more)

* Đại tá Bùi Văn Bồng

Cái thể chế chính trị trong một xã hội dân chủ kiểu gì mà nhiều chuyện xảy ra thêm phức tạp tình hình, bé xé to, đang yên sinh ra ầm ĩ, ầm xèo dư luận rùm beng tổ rối, bất ổn xã hội, mà chủ yếu lại là do công an gây nên, nghe cứ thấy lạ hoắc, ai cũng bất đồng, bực dọc, khó chịu. Với người công an cách mạng, chuyện lớn khoanh hẹp, vụ loạn tạo yên, phức tạp thành đơn giản, không ổn làm cho lành, việc gì cũng phải lấy mục đích cao nhất là vì cuộc sống yên lành và hạnh phúc của nhân dân...

Vậy mà mới đây, chuyện nữ sinh Phương Uyên bị công an phường Tây Thạnh, quận Tân Phú (T.p HCM) bắt cóc vào lúc 11 giờ ngày 14/10/2012 với tình tiết do các bạn học là sinh viên cùng lớp nói khoảng 10 người ập vào phòng trọ dẫn đi và nói rất mập mờ là để xác minh một số vấn đề(*)…(?!). 

Có bài học nghiệp vụ, hoặc môn học về phương pháp, tác phong công tác nào dạy công an rằng xác minh bất cứ chuyện gì to hay nhỏ đều phải bắt mới được, mà phải cả chục công an đến bắt, thích bắt kiểu gì tùy ý, không cần pháp luật? Mời một nữ sinh viên đến công an làm việc chỉ cần một người, có ai dùng súng hay hung khí kháng cự mà phải kéo lực lượng đông đến vậy? Cô sinh viên bé bỏng này giỏi võ đến mức anh công an đã từng học võ quần quật mà bị kém phải kéo đông người đến vậy sao? Cưỡng chế thu hồi đất của mấy nông dân cũng huy động lực lượng cả nghìn công an.

Công an tuyển dụng thừa người hay sao mà sợ trả lương nhưng ít việc để làm, hơi chút chuyện xảy ra thôi là cứ thấy điều động lực lượng đông rần rần, súng lớn súng nhỏ lăm lăm, chó nghiệp vụ ăng ẳng? Qua đó cũng cần xem lại nội dung, giáo trình huấn luyện, đào tạo công an liệu có gì chưa khoa học, chưa sát thực, chưa hợp lý hay không? Công an phường xã là nơi gần dân nhất càng cần phải được giáo dục, huấn luyện chu đáo mới phải. Chuyện giật gân làm cứng đơ cả người, cũng công an T.p HCM, Trung tá Vũ Văn Hiền, Phó CA phường, cỡ đó mà lại ăn nói tục tằn trước mặt dân đến mức "Tự do là cái con c...". Cứ thế này thì vô phương, bó tay rồi!

Lại còn cái tác phong làm việc kiểu khinh người, tùy tiện, không văn hóa, coi thường người dân và sự vô cảm đáng sợ nữa. Trong vụ bắt cóc "tống phiền" nữ sinh Phương Uyên, lúc đầu khi gia đình hỏi, thì công an chối đây đẩy là “không có bắt giữ”, gây nên sự táo tác, lo lắng cho bà mẹ và gia đình.
Nhưng đến tối 22-10, sau khi hết nước mắt lo lắng đi tìm con, mẹ của sinh viên Phương Uyên là bà Nguyễn Thị Nhung nói là công an không còn chối nữa, mà thừa nhận họ đã bắt và chuyển cô sinh viên mới 20 tuổi chưa hết ngây thơ về Công an Long An, nhưng không nói rõ lý do gì, lại không nói rõ chuyển đến đâu để mẹ được gặp con. Bà mẹ phải bằng mọi cách dò la mới biết con gái cưng của mình đang bị giam ở 159- Nguyễn Đình Chiểu, phường 3, Tân An. (Điểm 3 và 4, Điều 88, Luật hình sự quy định: "3. Những người có thẩm quyền ra lệnh bắt, được quy định tại Điều 80 của Bộ luật này có quyền ra lệnh tạm giam. Lệnh tạm giam của những người được quy định tại điểm d khoản 1 Điều 80 của Bộ luật này phải được Viện kiểm sát cùng cấp phê chuẩn trước khi thi hành. Trong thời hạn ba ngày, kể từ ngày nhận được lệnh tạm giam, đề nghị xét phê chuẩn và hồ sơ, tài liệu liên quan đến việc tạm giam, Viện kiểm sát phải ra quyết định phê chuẩn hoặc quyết định không phê chuẩn. Viện kiểm sát phải hoàn trả hồ sơ cho Cơ quan điều tra ngay sau khi kết thúc việc xét phê chuẩn.
4. Cơ quan ra lệnh tạm giam phải kiểm tra căn cước của người bị tạm giam và thông báo ngay cho gia đình người bị tạm giam và cho chính quyền xã, phường, thị trấn hoặc cơ quan, tổ chức nơi người bị tạm giam cư trú hoặc làm việc biết").


Nhiều năm qua, Bộ công an và bộ đội biên phòng liên tục lập các chuyên án bắt cóc trẻ em, phụ nữ bán sang Trung Quốc, tại sao công an T.p HCM lại bày thêm trò "vẽ đường cho hươu chạy", bắt cóc con gái nhà người ta, một sinh viên có lớp có trường, có tổ chức, đoàn thể, là cán bộ đoàn hẳn hoi mà gia đình, nhà trường đều không biết? Tôi xem bộ phim một nước tư bản, chỉ cần một cú điện thoại báo có người mất tích là cảnh sát vào cuộc ngay. Đằng này, công an bắt người mà chối quanh, mãi hơn một tuần sau mới nói thật là có bắt thì dân còn biết tin vào ai được? Một sự tùy tiện, vô nguyên tắc, dối trá, coi dân như thứ đồ chơi!

"Tuyên truyền chống Nhà nước!" - Nhà nước Ta hay nhà nước Tàu? (Nên biết nghĩ một chút: Nhà nước ta đang lo cho Phương Uyên học, chống nhà nước là tự chống lại sự nghiệp đang theo đuổi. Vậy chống nhà nước nào?).
(http://buivanbong.blogspot.com/2012/10/thu-sinh-vien-cau-cuu-khan-cap.html)

Sự phi lý này xảy ra trong chế độ xã hội của ta, giữa lúc các Nghị quyết của Đảng, các chủ trương của Nhà nước cứ ra rả nêu lên là xây dựng “Nhà nước pháp quyền XHCN”. Nếu cái “pháp quyền XHCN” kiểu này thì người dân có ăn vàng cũng không ngu gì mà góp sức góp công cùng Đảng, Nhà nước để xây dựng lên? Công an các nơi cứ làm việc và quan hệ với dân kiểu này thì quả là điều mà người dân không thể ngờ tới. Sự lộng hành, lộng quyền, tùy tiện, hống hách và cả tàn ác của công an rồi sẽ đưa đến kết cục nguy hiểm làm cho sự oán thán chế độ của người dân lên đỉnh điểm. Công an có chức năng bảo vệ chế độ, mà gây chuyện để dân oán thán chế độ, làm mất mặt Đảng, Nhà nước, thì cũng như chống Đảng và Nhà nước rồi còn gì.

Thế nhưng, các cấp ủy Đảng, chính quyền, người chỉ huy công an cấp trên cứ vô cảm, tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra. Công an khi đã tuyển dụng vào biên chế phải được giáo dục, huấn luyện, không những về chính trị, tư tưởng, nhân cách, về đường lối chính sách của Đảng mà nhất là giáo dục nắm thật vững pháp luật, được trang bị trình độ nghiệp vụ.
Tình trạng báo động này không những xảy ra một vài nơi, một vài vụ, mà xảy ra như cơm bữa, trên cả nước. Ngay đến lính ngụy ngày xưa, trừ khi đi càn quét, ở những vùng kiểm soát muốn bắt cộng sản, hoặc bắt tội phạm cũng đọc lệnh theo đúng pháp luật, cho dù lệnh đó chưa hẳn có căn cứ pháp lý chính xác. Nhưng, chẳng lẽ công an ta lại không bằng lính ngụy?
Chế độ xã hội nắm trong tay đã 67 năm rồi, thậm chí còn không dưới cả trăm nghìn tỉ lần hô khẩu hiệu Nhà nước dân chủ “của dân, do dân, vì dân”. Ấy thế mà lại sinh ra cái lối thi hành công vụ kiểu đó hay sao? Những cán bộ, chiến sĩ công an chấp hành lệnh là người có học, được tuyển chọn, được đào tạo, chứ không phải cái máy vô tri vô giác, bấm sao vận hành theo vậy. Ngay như cái máy, đơn giản như vài thứ vật dụng trong nhà nếu như bấm, ấn nút, điều khiển, nối mạch mà không đúng nó cũng đâu có chạy. Làm người chiến sĩ công an, khi thấy mệnh lệnh sai, chống lại dân, không đúng pháp luật cũng nhắm mắt làm thì còn kém cái máy.

Công an thực thi nhiệm vụ ở một số xã, phường, quận, huyện nhiều khi còn nặng về bắt bớ, hăm dọa, tra khảo, thậm chí đánh đập dã man, tìm cách áp đảo, ép cung, cốt sao cho nhanh xong việc, đúng ý đồ định sẵn, oan khốc mặc kệ, ít khi chú ý vận dụng các biện pháp nghiệp vụ tinh nhạy, khôn khéo, công tác vận động quần chúng chưa thực sự được coi trọng. Đi theo dõi một đối tượng nào đó mà để cho đối tượng biết là công an đang theo dõi, thì đâu phải là công an nữa (như bà Minh Hằng và nhiều người khác đã kể).
Sự kém cỏi, tùy tiện của phương pháp, tác phong khi công tác và quan hệ với dân, sự mập mờ của pháp luật là báo hiệu nguy cơ thẳng tay trừng trị người dân theo kiểu “luật rừng”. Càng thấm thía câu nói của cố Luật sư Ngô Bá Thành: “Việt Nam không đến nỗi thiếu luật, mà đã có cả một rừng luật, nhưng lại làm theo luật rừng”. Mập mờ đến mức bắt cóc như hoạt động điệp báo thời chiến. Một nữ sinh viên yếu đuối, nếu không bắt cóc nhanh thì có thể gây hậu họa gì? Cô ta cũng là cán bộ đoàn. Nhà trường cũng có Đảng ủy, ban giám hiệu, có tổ chức Đoàn thanh niên, có các đoàn thể khác đều do Đảng lãnh đạo, sao không đến trường làm việc với nhà trường, rồi trực tiếp vận động, giáo dục, thuyết phục, phân tích rõ lợi-hại? Biện pháp hàng đầu trong công tác công an là chủ động phòng ngừa, dựa vào dân và các đoàn thể quần chúng, thường xuyên gần gũi hướng dẫn, từng bước khéo léo ngăn chặn, ở đâu? Có học chưa? Học sao quên hết? Hơi chút cứ phải bắt, chửi mắng, đánh đập mới là công an à? Điều tra một vụ đánh lộn, gây thương tích, lập hồ sơ chiếu theo pháp luật xử tội "xâm phạm thân thể, nhà ở công dân". Nhưng công an đánh người gây thương tích nặng, gây chết người lại không sao, thậm chí vẫn lên lương, phong cấp hàm như thường - cũng là công bằng, dân chủ hay sao? Công tác tuyên truyền, giáo dục, vận động quần chúng, dựa vào cơ sở của công an ném đi đâu hết rồi? Những công an làm sai pháp luật gây hậu quả lớn là làm mất uy tín ngành, uy tín chế độ xã hội có bị nghiêm khắc kỷ luật và truy tố không?

Trong trường hợp như sinh viên Phương Uyên và các bạn học, vì yêu nước, bất bình với Trung Quốc, kể cả dùng thực phẩm Trung Quốc là có hại, khuyên mẹ đừng mua. Như Phương Uyên (nghe nói) cũng lập ra các tờ giấy hướng dẫn cho mẹ và mọi người là hàng Trung Quốc nhãn mác thế này, kiểu dáng bao bì, màu sắc thế kia là đừng mua, trái cây Trung Quốc càng không nên mua. Thế mà ngăn chặn, đổ tội cho Phương Uyên là tiếp tay cho hàng gian, hàng giả rồi đấy. Nếu như các sinh viên vì xuất phát từ truyền thống "dân ta có lòng nồng nàn yêu nước" (HCM) có phẫn nộ, rải truyền đơn, biểu tình chống Trung Quốc để bảo vệ chủ quyền đất nước, chống Trung Quốc lăm le xâm lược để góp tiếng nói bảo vệ độc lập dân tộc, thế là chống Nhà nước, là phản động, chống chế độ à? Hay công an các phường, xã của ta hiện nay là của Trung Quốc cả rồi?

Lạ hơn nữa là công an mà thiếu trung thực, nói dối dân. Bắt người rồi, nhưng lại chối là không, mấy hôm sau lại nhận là có. Mẹ của Phương Uyên cho biết bà không thể lý giải được vì sao con gái lại bị đưa về Long An, vì quê ngoại ở miền Bắc và quê nội ở tỉnh Bình Thuận…
Không riêng trường hợp sinh viên Phương Uyên, đã biết bao sự việc trái ngang: Bắt người biểu tình tống lên xe mấy hôm hoặc chỉ một ngày lại thả ra; bắt người tạm giữ lại, không biết vì cớ gì, tội gì mà bắt, đành hỏi lung tung chẳng đâu vào đâu; người ta đang đi dạo bên bờ hồ Hoàn Kiếm cũng vô cớ bị công an, có khi mặc thường phục, không xưng danh tính, ập đến bắt; Việt kiều từ nước ngoài đang đi thăm cảnh công viên cũng bất ngờ bị bắt rất tỉnh khô, chẳng có lệnh lẽo, nguyên do gì, cũng không hề phạm pháp quả tang. Nhân viên lễ tân đang đứng trước quầy cũng bị bắt. Đang đi trên đường cũng vô cớ ép xe vào ven đường, bắt… Nghĩa là bắt vô tội vạ, gây phiền hà rắc rối bất kỳ lức nào, với bất kỳ với ai, ở đâu? To quyền lắm mà!
Đảng ủy Công an Trung ương, Bộ trưởng, các Thứ trưởng, các Tổng cục, cơ quan chuyên trách ở Bộ công an, giám đốc công an các tỉnh, thành phố có biết thực trạng phi lý này chưa? Có biết công an nay bị dân ghét, dân khinh đến mức nào chưa? Không ít người nói: "Công an là bạn dân, nhưng nay là bạn xấu". Đó là trăn trở của đảng viên chân chính, của dân lành chứ không phải kẻ xấu, tội phạm. Bộ Công an có cả một Tổng cục Xây dựng lực lượng, sao mà cán bộ, chiến sĩ công an ở cơ sở lại có quan điểm quần chúng, chính trị, tư tưởng lệch lạc và kém đến như vậy? Lối hành nghề như vậy càng thể hiện là chính công an mệnh danh bảo vệ pháp luật mà lại phạm pháp, chính công an lo giữ trật tự, an toàn xã hội, lo cho dân yên lành mà làm thêm mất trật tự, sao cứ làm ngơ, mặc kệ? Lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ biết không? Lãnh đạo, chính quyền các địa phương chẳng lẽ cũng không biết gì, mặc cho công an muốn làm gì thì cứ việc thả sức mà làm? Mặc cho nhân dân chịu oan khuất và sống nơm nớp trong một xã hội mất an toàn, không có an ninh trật tự, mà trớ trêu là việc đó lại do công an gây ra. "Công an nhân dân vì nước quên thân, vì dân phục vụ", Đảng, chính quyền lãnh đạo, chỉ đạo công an mà không dám can thiệp khi công an làm sai cũng coi là sự tiếp tay với lối "thi hành công vụ" một cách phạm pháp, ảnh hưởng lớn đến uy tín Đảng, Nhà nước.

Luật dân sự, luật hình sự, luật tố tụng hình sự, những nguyên tắc công tác, nguyên tắc nghiệp vụ, cả đường lối vận động quần chúng của công an có cả, điều lệ công an và những bài về quan hệ với dân sao cho xứng đáng "công an là bạn dân", rồi “Sáu điều Bác hồ dạy công an”, trong đó nêu rõ: “Đối với nhân dân phải kính trọng, lễ phép”. Nghĩa là đã có rất nhiều nào là luật, các quy định, các bài học, lời dạy không thiếu, nhưng công an ta sao không thấm được gì cả. Làm gì đến mức mọi thứ đó cứ bị trôi tuột đi như “nước đổ đầu vịt”? Trình độ, năng lực như thế, phẩm chất như thế, sao lại tuyển vào công an mà còn có thành tích để lên chức lên cấp, tăng lương? Ăn tiền của dân, cán cân công lý, bảo vệ Đảng, bảo vệ dân, bảo vệ chế độ mà như thế à?
BVB.

----------------------------------
> (*) Theo Bộ luật hình sự: "Điều 80. Bắt bị can, bị cáo để tạm giam:

1. Những người sau đây có quyền ra lệnh bắt bị can, bị cáo để tạm giam:
a) Viện trưởng, Phó Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân và Viện kiểm sát quân sự các cấp;
b) Chánh án, Phó Chánh án Toà án nhân dân và Toà án quân sự các cấp;
c) Thẩm phán giữ chức vụ Chánh toà, Phó Chánh toà Tòa phúc thẩm Toà án nhân dân tối cao; Hội đồng xét xử;
d) Thủ trưởng, Phó Thủ trưởng Cơ quan điều tra các cấp. Trong trường hợp này, lệnh bắt phải được Viện kiểm sát cùng cấp phê chuẩn trước khi thi hành.
2. Lệnh bắt phải ghi rõ ngày, tháng, năm, họ tên, chức vụ của người ra lệnh; họ tên, địa chỉ của người bị bắt và lý do bắt. Lệnh bắt phải có chữ ký của người ra lệnh và có đóng dấu.
Người thi hành lệnh phải đọc lệnh, giải thích lệnh, quyền và nghĩa vụ của người bị bắt và phải lập biên bản về việc bắt.
Khi tiến hành bắt người tại nơi người đó cư trú phải có đại diện chính quyền xã, phường, thị trấn và người láng giềng của người bị bắt chứng kiến. Khi tiến hành bắt người tại nơi người đó làm việc phải có đại diện cơ quan, tổ chức nơi người đó làm việc chứng kiến. Khi tiến hành bắt người tại nơi khác phải có sự chứng kiến của đại diện chính quyền xã, phường, thị trấn nơi tiến hành bắt người.
3. Không được bắt người vào ban đêm, trừ trường hợp bắt khẩn cấp, phạm tội quả tang hoặc bắt người đang bị truy nã quy định tại Điều 81 và Điều 82 của Bộ luật này".
------------/
> Thay cho lời bạt: Bài tuy dài rồi, nói cũng khá nhiều, nhưng xin quý vị cho thêm chút "lời bạt" này:
Kính gửi các độc giả, các cán bộ chuyên trách, ngành chức năng, cơ quan chủ quản, các cơ quan khác từ Trung ương, Bộ, đến các địa phương:
- Tôi viết bài này vì sự bức xúc trước vụ bắt cóc cháu Phương Uyên như kiểu "xã hội đen", tùy tiện, sai pháp luật, quá đáng, nói thẳng là có sự vi phạm nhân quyền, quyền công dân; thực hư thế nào chưa có điều kiện xác minh, chỉ thông qua công luận, trong đó có mạng gọi là "lề trái". Rất mong các vị chức sắc và công an rộng lòng, thương tình giúp đỡ, "giáo dục răn đe là chính" như TBT Nguyễn Phú Trọng đã phát biểu bế mạc Hội nghị T.U 6, để cháu Phương Uyên sớm được trở về với gia đình, tiếp tục được học hành(**). Cán bộ lãnh đạo lớn còn tha được, cháu Uyên còn trẻ người non dạ, xin được lượng thứ cho cháu!
"Vẫn biết là "lề trái", nhưng theo tôi: Nói đúng, trung thực, chính xác, được nhân dân ghi nhận vẫn là "lề phải" hơn nhiều "lề phải" khác, thấy có căn cứ, có lý, vẫn tham khảo. Những lời cuối bài này từ tâm sự gan ruột, trung thực, chân thành, thẳng thắn, sự nói thẳng khó nghe nhưng rất nên suy ngẫm, nói thật để xây dựng Đảng, chính quyền, công an nhân dân của ta ngày càng vững mạnh nhằm tăng thêm niềm tin với uy tín của Đảng và Nhà nước trong xã hội XHCN Việt Nam, ngoài ra không có mục đích nào khác, không nhằm giật bát cơm hoặc đánh đổ ai; cũng không có một phần tử nào trong các "thế lực thù địch" xúi giục hoặc đã nhận đồng tiền nào của ai.
"Vì thế, nếu như do có sự còn "ấu trí", bảo thủ, lạc hậu, chưa "Tàu hóa", chưa nhạy bén chính trị, không biết thức thời, không biết cách khôn khéo và lõi đời "ở bầu thì tròn ở ống thì dài", "sống thời nào vuốt áo bào vua chúa đó", ... hay có gì chưa đúng đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng thì góp ý cho tôi, trước hết là tình người trong cộng đồng xã hội Việt Nam, sau nữa cũng là đồng đảng với nhau, cùng là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, "trên tình đồng chí thương yêu lẫn nhau, giúp nhau cùng tiến bộ", như phương pháp xem xét "khách quan, biện chứng" của HNT.Ư 6, đừng vì những lời nói có khi thẳng thắn, chân tình, xây dựng mà quy chụp tác giả là chống lại Nhà nước như đã quy chụp cho cháu Phương Uyên!
"Cả đời đi theo Đảng, chiến đấu không sợ chết, làm việc cật lực cũng để bảo vệ Nhà nước này, ai ngu bây giờ đi chống lại? Tôi nói thẳng nói thật, cũng mong mọi người nói thật nói thẳng với tôi, đừng "phục kích", giậm dọa nhau. Mọi thư từ, phản biện, phản bác, và cả chửi... xin gửi qua EMail:
bvbongqd@gmail.com; Điện thoại: 0913.818109. Rất cảm ơn và trân trọng tiếp nhận sự quan tâm chia sẻ mọi lúc mọi nơi!
Tác giả: Bùi Văn Bồng.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.360plus.yahoo.com/hocachu@ymail.com
TK

TK


Tổng số bài gửi : 9196
Hoạt Động : 18889
Join date : 29/10/2009
Đến từ : Hà Nội, Việt Nam

Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên!   Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! EmptyThu Oct 25, 2012 7:00 pm

Vụ “bắt cóc” Nguyễn Phương Uyên: chỉ có thể là “bọn phản động”, xã hội đen hoặc “lực lượng thù địch”?


Bài đăng trên bauxite Việt Nam

Thanh Tùng

Trong khi dư luận (trên mạng internet) bàn luận xôn xao về vụ Công an phường Tây Thạnh, Quận Tân Phú (TP HCM) bắt em Nguyễn Phương Uyên sinh viên Trường đại học Công nghiệp thực phẩm TP Hồ Chí Minh vào ngày 14/10/2012, thì tôi vẫn không tin đó là sự thật. Bởi lẽ, chỉ có những băng nhóm xã hội đen chuyên đi bắt cóc người để tống tiền, để hiếp dâm mới có thể hành động như thế, chứ không thể nào lại là các chiên sĩ Công an Nhân dân Việt Nam – công an của một nhà nước mà các vị lãnh đạo cao cấp luôn nói là: “Nhà nước của Dân, do Dân và vì Dân” được?

CÔNG AN VIỆT NAM THÌ KHÔNG THỂ “BẮT CÓC” NGƯỜI NHƯ THẾ!

Sau khi đọc những thông tin trên một số trang mạng: vào lúc 11 giờ ngày 14/10/2012, em Nguyễn Phương Uyên, sinh viên Trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm Sài Gòn đã bị khoảng 10 chiến sĩ công an phường Tây Thạnh và Công an quận Tân Phú (TP.HCM) ập vào phòng trọ dẫn đi nói là để xác minh một số vấn đề về truyền đơn chống Trung Quốc xâm lược do Phương Uyên dán, tôi nghĩ ngay: nếu nhóm người ập vào nhà trọ của Phương Uyên và bắt cô đi như thế, không phải do bọn xã hội đen, bọn tội phạm hình sự thì chỉ có “bọn phản động” hay “lực lượng thù địch” giả danh công an để thực hiện nhằm bôi xấu, làm mất uy tín của Đảng và Nhà nước đối với nhân dân Việt Nam.

Để có thể nhận định ngay như vậy là nhờ tôi đọc báo, xem truyền hình chính thống của Đảng và Nhà nước Việt Nam nên mới biết có những trang mạng “phản động” nguy hiểm tới mức ông Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng phải chỉ đạo các cơ quan chức năng điều tra và “tiêu diệt”. Tôi luôn nêu cao cảnh giác, nhất quyết không để “bọn phản động” và “lực lượng thù địch” lợi dụng để lấy đi niềm tin vào Chính quyền Nhân dân và lực lượng Công an Nhân dân.

Niềm tin của tôi được củng cố vững chắc hơn bởi Điều 71 Hiến pháp hiện hành của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam qui định rất rõ: “Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khoẻ, danh dự và nhân phẩm.

Không ai bị bắt, nếu không có quyết định của Toà án nhân dân, quyết định hoặc phê chuẩn của Viện kiểm sát nhân dân, trừ trường hợp phạm tội quả tang. Việc bắt và giam giữ người phải đúng pháp luật."


Hiến pháp – đạo luật gốc có tính pháp lý cao nhất – của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam ghi rành rành ra đây, thế mà các trang mạng nói là có một nhóm người mà các trang mạng cho là khoảng 10 chiến sĩ công an phường Tây Thạnh và Công an quận Tân Phú ập vào nhà trọ bắt em Phương Uyên đi mà không hề có lệnh bắt, chứ chưa nói đến có sự phê chuẩn của Viện kiểm sát nhân dân, thì có phải đích thị là bọn xã hội đen hay “bọn phản động” và “lực lượng thù địch” không nào???

Minh chứng là ngày 18/10 vừa qua, bà Nguyễn Thị Nhung, mẹ của Nguyễn Phương Uyên, đã cho đài BBC hay: chồng của bà (tức cha đẻ của Phương Uyên) có lên Sài Gòn và đến nơi Phương Uyên ở trọ dò la tin tức con gái thì được biết mấy bạn sinh viên cùng bị bắt với Phương Uyên đã được thả về. Còn Phương Uyên thì mất tích luôn. Ba của Phương Uyên đã tới công an Phường Tây Thạnh, quận Tân Phú để hỏi thì họ nói “ở đây không có bắt giam ai hết”. Đọc xong tin này tôi “tự sướng”: “biết ngay mà, tôi đoán cấm có sai. Công an Nhân dân mà hành xử với Dân như thế thì hóa ra họ ngang nhiên giẫm đạp lên hiến pháp và pháp luật à?

Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! NguyenPhuongUyenBXVN
Sinh viên Nguyễn Phương Uyên bị ‘mất tích’ từ hôm 14/10

TAN NÁT NIỀM TIN!

Bà Nguyễn Thị Nhung, mẹ của Nguyễn Phương Uyên, còn cho đài BBC hay: “Có một sinh viên bị bắt cùng kể lại là khi lên Công an phường Tây Thạnh, các chú công an hỏi thì con bé nhà tôi nói là nó ghét Trung Quốc. Nếu thực chất mà cháu ghét Trung Quốc, thì điều đó, theo tôi nghĩ không có vi phạm pháp luật.

Với những hành vi ngang tàng bạo ngược của Trung Quốc, xâm chiếm lãnh hải của Việt Nam, thì sinh viên và học sinh phản đối xuất phát từ lòng yêu nước là bình thường”.

Một số sinh viên cùng ở trọ với Phương Uyên cho rằng, lý do công an bắt Uyên là vì Uyên đã làm truyền đơn chống Trung Quốc ở Bình Thuận. Công an thu được những tấm hình bất lợi cho Uyên ở ngay điện thoại của cô.

Trời đất quỉ thần ơi! Việc Phương Uyên bị công an bắt theo kiểu “bắt cóc” như thế thì quả thật tôi không thể nào tin nổi??? Tôi không thấy có bất cứ một tờ báo chính thống nào đăng tin về vụ Phương Uyên bị công an bắt, ít nhất là cho tới thời điểm tôi viết bài này, mà chỉ có các trang mạng không chính thống đưa tin. Mà mạng ảo không có ai kiểm duyệt biết đâu mà tin, nhỡ là “bọn phản động” hay “các thế lực thù địch” tuyên truyền xuyên tạc nhằm phỉ báng chính quyền nhân dân của chúng ta thì sao? “Thôi, chẳng dại gì để “bọn phản động” hay “các thế lực thù địch” lợi dụng” – tôi thật thà và trong sáng – nghĩ vậy.

Dòng suy nghĩ và niềm tin của tôi nó cứ “chảy” một cách trong sáng và “ngu ngơ” như thế cho đến khi tôi đọc được bức Thư cầu cứu khẩn cấp của hơn 100 sinh viên Trường đại học Công nghiệp Thực phẩm Sài Gòn gởi lên Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang ngày 20/10/2012, về trường hợp của Nguyễn Phương Uyên. Tiếp đó là gia đình Nguyễn Phương Uyên thông tin cho đài BBC là: “… công an phường Tây Thạnh, quận Tân Phú đã xác nhận là họ có bắt Phương Uyên nhưng không cho biết lý do”, thì những niềm tin đã thực sự tan nát trong tôi…

T.T.
Về Đầu Trang Go down
http://sites.google.com/site/tkintcol/
TK

TK


Tổng số bài gửi : 9196
Hoạt Động : 18889
Join date : 29/10/2009
Đến từ : Hà Nội, Việt Nam

Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên!   Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! EmptySun Nov 04, 2012 11:31 am

Thư khẩn của 144 nhân sĩ trí thức kính gửi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang

Bài đăng trên Nguyễn Tường Thụy Blog ngày 2/11/2012


CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆTNAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
Ngày 30 tháng 10 năm 2012

Kính gửi: Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang


Tiếp theo thư của các cháu sinh viên trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm Thành phố Hồ Chí Minh gửi Chủ tịch Nước ngày 20.10. 2012 và nhằm hậu thuẫn cho đề nghị chính đáng của sinh viên, chúng tôi, những người ký tên dưới đây, trân trọng kính gửi đến Chủ tịch Nước những ý kiến và kiến nghị sau đây.

Vừa qua, theo dõi thông tin trên mạng, chúng tôi hết sức bức xúc về tin nữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên, trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm, bị công an bắt. Công an chỉ mới thừa nhận bắt giữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên dù trước đó họ phủ nhận. Bạn học của Phương Uyên cho biết khi tràn vào phòng trọ bắt cô hôm 14/10, công an chỉ nói lý do là “để điều tra về các truyền đơn chống Trung Quốc” mà không hề có bất kỳ một lệnh bắt hay một văn bản nào. Sau 10 ngày kể từ khi sinh viên này bị bắt, gia đình Phương Uyên mới chính thức nhận được thông báo của công an tỉnh Long An về việc bắt giữ người để điều tra về hành vi “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam theo điều 88”.

Hầu hết bạn bè đều nói rằng, Phương Uyên, Ủy viên Ban Chấp hành Chi đoàn Thanh niên Lớp 10CDTP1 của trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm Thành phố Hồ Chí Minh là “một người bạn tốt, hiền ngoan và học giỏi, rất năng động trong những hoạt động của trường lớp, hòa đồng với bạn bè…”. Mẹ của Phương Uyên thì cho biết đã được công an thông báo lý do bắt giữ cô là vì tội “tuyên truyền chống Nhà nước”. Bà nói: “Theo lời thuật lại của cháu Phương ở chung phòng với nó nói là Uyên bị bắt vì làm bốn câu thơ chốngTrung Quốc. Nói vậy chứ không biết rõ ràng, nhưng thực chất cháu Uyên ghét Trung Quốc thì khi tôi lên công an phường Tây Thạnh thì tôi mới biết. Người ta kể lại là cháu Uyên trả lời mấy chú công an là nó rất ghét Trung Quốc. Nếu như cháu Uyên ghét Trung Quốc thì tôi nghĩ nó không sai trái gì hết.

Những bạn cùng lớp của Nguyễn Phương Uyên tại trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm Thành phố Hồ Chí Minh đã viết một đơn cầu cứu khẩn cấp gửi Chủ tịch Nước để xin can thiệp giúp cho Nguyễn Phương Uyên sớm trở về với gia đình, với trường lớp và thầy cô. Bức thư viết: “Về việc làm của bạn Nguyễn Phương Uyên xét cho cùng tất cả đều xuất phát từ tinh thần yêu nước của tuổi trẻ. Đã là tuổi trẻ thì luôn thể hiện tinh thần và thái độ của mình một cách trong sáng dù đôi khi bồng bột, luôn muốn thử sức mình và đôi khi phải chịu đựng sự vấp ngã trong cuộc sống. Tuy nhiên, dù với cách thức thể hiện như thế nào, chúng cháu luôn luôn tin rằng tận trong thâm tâm của bạn Nguyễn Phương Uyên vẫn mang tinh thần giống như những gì mà bác đã gửi đến chúng cháu nhân ngày Quốc Khánh 2 tháng 9: “Phải biết hổ thẹn với tiền nhân, với những bậc tiên liệt về những yếu kém, khuyết điểm của mình đã cản trở bước đi lên của dân tộc. Hổ thẹn không phải để bạc nhược, mất ý chí mà để vươn lên gấp hai, gấp ba, để tiếp tục đi tới với tư thế vững vàng, khí phách hiên ngang vốn là truyền thống dân tộc, góp phần làm cho đất nước ta phát triển và trường tồn mãi mãi.

Trong chúng tôi cũng có những người đã từng đứng trên bục giảng và hiểu được tâm trạng của tuổi trẻ. Có những người từng là tù Côn Đảo trước 1975, vốn từng trải qua tâm trạng của tuổi thanh niên bị kẻ thù giam cầm khủng bố khi tham gia cách mạng, có người bị chính quyền của chế độ cũ bắt không cho gia đình biết theo kiểu cách như công an ta vừa bắt cô sinh viên 20 tuổi Phương Uyên cũng trạc tuổi chúng tôi dạo ấy, nhằm lung lạc tinh thần tuổi trẻ và gây hoang mang cho gia đình. Tâm trạng của chúng tôi khi ấy là chỉ thầm mong sao cha mẹ mình biết tin, chứ bản thân mình vốn đã xác định “dấn thân vô là phải chịu tù đày, là gươm kề tận cổ, súng kề tai, là thân sống chỉ coi còn một nửa”, vì vậy “Dù ai ngon ngọt nuông chiều, cũng không nói yêu thành ghét. Dù ai cầm dao dọa giết, cũng không nói ghét thành yêu” như những dòng thơ mà chúng tôi đã thuộc nằm lòng từng giục giã tuổi trẻ có lương tri, biết sống cuộc sống có ý nghĩa, không chỉ “hiền ngoan” để trở thành phường “giá áo túi cơm”, khuất phục trước cường quyền, áp bức và bất công.

Trên bục giảng cũng như trong cuộc sống gia đình và trên đường phố, đường làng, chúng tôi từng dạy dỗ con cháu mình phải sống có hoài bão cao đẹp, biết rèn luyện phẩm chất và trí tuệ để trở thành người hữu ích cho xã hội. Chừng nào Biển Đông còn dập dồn những con sóng xâm lược của các thế lực hiếu chiến trong giới cầm quyền Bắc Kinh thì tuổi trẻ Việt Nam phải nung nấu và tỏ rõ tinh thần yêu nước, khí phách quật cường của Bà Trưng, Bà Triệu, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Trần Quốc Toản, Lê Lợi, Nguyễn Huệ từng viết nên những trang sử vàng của dân tộc, từng khắc trên cánh tay hai chữ Sát Thát, đánh tan tác quân xâm lược “ra đến biển chưa thôi trống ngực, về đến Tàu còn đổ mồ hôi” như Nguyễn Trãi từng viết trong “Bình Ngô Đại cáo”! Phải thường xuyên nhắc nhở thế hệ trẻ hôm nay phải biết căm ghét, phỉ nhổ những Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống do “úy tử tham sinh”, muốn “ngôi cao, lộc lớn” đã hèn nhát cúi đầu theo giặc, treo một tấm gương nhơ bẩn trong lịch sử, muôn đời bị nhân dân nguyền rủa.

Chính vì thế, khi cháu Phương Uyên vì lòng yêu nước, ghét kẻ thù xâm lược, không chịu “hiền lành, ngoan ngoãn” như bản tính vốn có của cháu, mà dám dấn thân vào chuyện “mạo hiểm”, thì những người làm cha chú như chúng ta, trong đó có Chủ tịch Nước, cần phải ứng xử như thế nào với cháu, người cùng trang lứa với Võ Thị Sáu, Quách Thị Trang trước đây? Phải chăng cháu Phương Uyên đã thực hiện mơ ước mà nhiều người trong số chúng tôi, khi đứng trên bục giảng, đã từng giải thích cho sinh viên “Nếu tôi không cháy lên, Nếu anh không cháy lên, Nếu chúng ta không cháy lên, Thì làm sao / Bóng tối / Có thể trở thành / Ánh sáng?”.

Hành động của Phương Uyên biểu tỏ khí phách của tuổi trẻ, cho dù có bị quy kết thế nào, thì trước hết cũng phải thấy rằng cô đã biểu thị một phẩm chất đáng quý, có tác dụng cổ vũ, động viên thanh niên biết sống vì mục đích cao đẹp, yêu nước chống xâm lược, sao lại bắt giam và hành hạ cháu? Cũng như vậy, với những thanh niên yêu nước khác đang bị bắt giam và kết án rất nặng, và mới đây thôi, người viết các bài hát nói lên nỗi phẫn nộ trước việc Trung Quốc gây hấn tại Hoàng Sa, Trường Sa và Biển Đông đã bị quy tội là chống nhà nước để xử tù người nhạc sĩ yêu nước Việt Khang, thì như vậy có phải là đã làm xấu gương mặt của đất nước trước thế giới không?

Chẳng phải Chủ tịch Nước, trong các cuộc tiếp xúc cử tri vừa rồi cũng đã nói đến những bức xúc của dân về vấn đề Biển Đông và nhấn mạnh rằng “chủ quyền đất nước là thiêng liêng, chúng tôi không bao giờ lơi lỏng vấn đề này”, đó sao? Khi cháu Phương Uyên cũng như nhiều thanh niên cùng trang lứa với cháu thực hiện ý nguyện đó bằng hành vi cụ thể của mình chứ không bằng những lời nói suông, thì chúng ta phải động viên, khuyến khích và tạo mọi điều kiện cho họ hành động, nếu cần thì đối thoại với họ chứ sao lại dung dưỡng cho sự trấn áp thô bạo nhằm khủng bố và triệt tiêu những tư tưởng và hành vi yêu nước của tuổi trẻ?

Chẳng lẽ bao nhiêu xương máu của nhiều thế hệ Việt Nam đổ ra để rồi đất nước sẽ lại phải chứng kiến những sự kiện Quách Thị Trang, Trần Văn Ơn mới với những hành vi trấn áp bạo tàn mới theo kiểu phát xít hóa đời sống xã hội?

Kính thưa Chủ tịch Nước,

Bức xúc trước thời cuộc, trong chúng tôi đã có những người ký tên vào Thư Ngỏ ngày 6.8.2012, trong đó đã nói rõ: “Nhân dân đang đòi hỏi khẩn trương xây dựng luật bảo đảm thực hiện quyền biểu tình của công dân đã ghi trong Hiến pháp. Chúng tôi cho rằng chính quyền nước ta cùng với ý thức làm chủ của nhân dân ta hoàn toàn có đủ khả năng bảo đảm các cuộc biểu tình phản đối hành động xâm lược, bành trướng của Trung Quốc diễn ra ôn hòa, trật tự, đúng mục đích. Điều có thể làm ngay để biểu thị quyết tâm cải cách chính trị hợp lòng dân là chấm dứt các hành động trấn áp, quy kết tùy tiện đối với người dân biểu tình yêu nước; trả tự do cho những người bị giam giữ vì bất đồng chính kiến, chỉ công khai bày tỏ quan điểm chính trị của mình mà đã và đang bị kết án hình sự”. Cũng trên tinh thần đó, một số trong chúng tôi đã ký vào Đề nghị ngày 27.7.2012 của 42 nhân sĩ trí thức gửi đến Thường trực Hội đồng Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, Thường trực Thành ủy Đảng Cộng sản Việt Nam Thành phố Hồ Chí Minh, Ủy ban Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh đề nghị có chủ trương tổ chức biểu tình để biểu thị tình cảm, ý chí của người dân thành phố trước hành động gây hấn mưu toan độc chiếm Biển Đông của thế lực hiếu chiến trong giới cầm quyền Bắc Kinh. Thế nhưng, cho đến nay, ngoài việc một vị Phó Chủ tịch UBNDTPHCM tiếp ba trong số 42 nhân sĩ, trí thức ký tên vào văn bản đề nghị nói trên với những lời giải thích loanh quanh không cho thấy một hướng giải quyết nào, thì hiện chưa có thêm bất cứ hồi âm cụ thể nào.

Chúng tôi nhắc lại ý kiến này nhằm biểu tỏ ý chí của chúng tôi trước họa xâm lược, đòi hỏi cần phải có hành động mạnh mẽ để nhà cầm quyền Trung Quốc hiểu rằng, bất cứ mưu ma chước quỷ quen thuộc hay nham hiểm mới mẻ nào cũng không thể lừa bịp được nhân dân Việt Nam, trong đó có giới trí thức và tuổi trẻ Việt Nam. Chúng tôi biểu tỏ quyết tâm sát cánh với tuổi trẻ yêu nước với bản lĩnh kiên cường không nao núng trước cường quyền và bạo lực của con cháu chúng ta, mà cháu Phương Uyên là một ví dụ, nhằm động viên cổ vũ họ rèn luyện và phấn đấu để xứng đáng với cha anh đã kiên cường, quật khởi trong sự nghiệp dựng nước và giữ nước. Chính vì thế, chúng tôi nhắc lại một lần nữa những điều đã nêu trong các Thư ngỏ ngày 6.8.2012 và Đề nghị ngày 27.7.2012: “chấm dứt các hành động trấn áp, quy kết tùy tiện đối với người dân biểu tình yêu nước”, đặc biệt là chấm dứt hành động đàn áp, khủng bố những thanh niên yêu nước đã dám dấn thân vào các hành động cứu nước một cách cụ thể, trong sáng và mạnh mẽ.

Trước mắt, chúng tôi đề nghị Chủ tịch Nước đòi cơ quan có trách nhiệm phải công khai giải thích về việc bắt giam cháu Nguyễn Phương Uyên một cách tùy tiện, trái pháp luật. Cũng đã từng có những vụ bắt bớ không theo đúng quy định của pháp luật mà vụ này là thô bạo và trắng trợn nhất, gây phẫn nộ trong công luận trên cả nước và thế giới. Vì vậy, chúng tôi đề nghị Chủ tịch có chỉ thị cụ thể cho việc xử lý có tình, có lý đối với hành vi yêu nước của một cô gái 20 tuổi đã dám biểu tỏ bằng hành động cụ thể tinh thần dân tộc và lòng căm thù quân xâm lược cho dù hành động đó có bị quy kết vào bất cứ tội trạng nào.

Thực hiện điều đó chính là một biểu hiện cụ thể khiến cho bất cứ người dân nào, đặc biệt là đối với con cháu chúng ta đang ngồi trên ghế nhà trường đều hiểu được rằng: đoàn kết, hòa hợp dân tộc, đặt Tổ quốc lên trên hết là đòi hỏi sống còn của đất nước ta trong bối cảnh mới của thế giới với những biến động khó lường trong khi họa ngoại xâm lại đang rình rập đất nước ta từng phút, từng giờ.

Vì những lý do đã trình bày ở trên, chúng tôi đề nghị Chủ tịch Nước, với trọng trách của mình, chỉ thị cho các cơ quan có trách nhiệm trả tự do ngay cho cháu Nguyễn Phương Uyên để cháu nhanh chóng trở lại nhà trường, tiếp tục nhiệm vụ học tập như mong muốn của các bạn cháu trong thư gửi Chủ tịch Nước để cháu “tiếp tục đi tới với tư thế vững vàng, khí phách hiên ngang vốn là truyền thống dân tộc, góp phần làm cho đất nước ta phát triển và trường tồn mãi mãi” mà Chủ tịch đã phát biểu.

Chúng tôi cũng đề nghị Chủ tịch xem xét, rà soát lại những bản án đã xử rất nặng những người yêu nước biểu tỏ sự bất đồng chính kiến bằng tư tưởng mà không có hành vi bạo động nào nguy hại đến lợi ích quốc gia như người ta đã quy kết. Những bản án đó chính là sự phá hoại uy tín của Nhà nước, bôi xấu hình ảnh của Việt Nam trước thế giới hơn bất cứ hành động phá hoại nào mà công an đang ra sức truy lùng và đàn áp.

Chúng tôi nghĩ, bạo lực và trấn áp không thể nào là phương thuốc chữa trị những yếu kém của tình hình đất nước hiện nay thay vì thực hiện một cách trung thực lời dạy của Nguyễn Trãi, người anh hùng dân tộc, danh nhân văn hóa của thế giới, nhà chính trị lỗi lạc bậc nhất của nước ta: “việc nhân nghĩa cốt ở yên dân”.

Càng quay cuồng với bạo lực và trấn áp càng bộc lộ tính phi nhân nghĩa và không thể nào an dân khi mà lòng dân đang hết sức bất an trước họa xâm lăng, trước bầy sâu tham nhũng đang nhung nhúc đục khoét cơ thể đất nước, khi một “bộ phận không nhỏ những người cầm quyền đang thoái hóa biến chất” chưa bị xử lý để lấy lại lòng tin của dân. Đã đến lúc phải nhìn thẳng vào sự thật và nói lên sự thật đau xót đó để có những quyết sách an dân khi lòng dân đang phẫn nộ, đặc biệt là thế hệ trẻ, chứ không thể bằng biện pháp “phát xít hóa” đã từng là giải pháp bế tắc mà lịch sử đã cho thấy đó là cách giải khát bằng thuốc độc!

Kính gửi đến Chủ tịch lời chào trân trọng và kính chúc Chủ tịch dồi dào sức khỏe để tiếp tục những điều mà Chủ tịch đã bộc bạch và hứa hẹn với cử tri trong những cuộc tiếp xúc vừa qua.

Sao kính gửi:

- Văn phòng Thủ tướng Chính phủ
- Văn phòng Chủ tịch Quốc hội
- Văn phòng Trung ương Đảng

DANH SÁCH NHỮNG NGƯỜI CÙNG KÝ TÊN
1.Hoàng TụyGS TS, nguyên Chủ tịch Hội đồng Viện IDSHà Nội
2.Ngô Bảo ChâuGS TS, Đại học Chicago, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Cao cấp về Toán của Việt Nam (VIASM)Hoa Kỳ
3.Ngô Huy CẩnGS TSKH, Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt NamHà Nội
4.Trần Lưu Vân HiềnPGS TSHà Nội
5.Trần Việt PhươngNguyên thành viên Viện IDSHà Nội
6.Trần Đức NguyênNguyên thành viên Viện IDS, Hà Nội, nguyên Trưởng Ban Nghiên cứu của Thủ tướng Chính phủHà Nội
7.Phaolô Nguyễn Thái HợpGiám mục Giáo phận VinhNghệ An
8.Nguyễn Đình ĐầuNhà nghiên cứuTP HCM
9.Bùi Ngọc TấnNhà vănHải Phòng
10.Hồ Ngọc NhuậnỦy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Thành phố Hồ Chí Minh, nguyên Giám đốc chính trị nhật báo Tin SángTP HCM
11.Huỳnh Tấn MẫmBác sĩ, Đại biểu Quốc hội khóa 6, nguyên Chủ tịch Tổng hội Sinh viên Sài Gòn trước 1975TP HCM
12.Lê Hiếu ĐằngNguyên Phó Tổng thư ký UBTƯ Liên minh các lực lượng dân tộc, dân chủ và hòa bình Việt Nam, nguyên Phó Chủ tịch UB MTTQ Việt Nam TP HCM, đại biểu HĐND TP. HCM khóa IV, VTP HCM
13.Lê Công GiàuNguyên Phó Bí thư thường trực Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh Thành phố Hồ Chí Minh, nguyên Phó Giám đốc Tổng Công ty Du lịch Thành phố (Saigontourist)TP HCM
14.Nguyễn Quang ATS, nguyên Viện trưởng Viện IDSHà Nội
15.Phùng Liên ĐoànTS, chuyên viên an toàn điện hạt nhân, Oak Ridge, TennesseeHoa Kỳ
16.Nguyễn Huệ ChiNguyên Chủ tịch Hội đồng Khoa học Viện Văn học, Ủy ban Khoa học xã hội Việt NamHà Nội
17.Phạm ToànNhà giáoHà Nội
18.Nguyễn Thế HùngGT TS, Đại học Bách khoa, Đà Nẵng, Phó Tổng thư ký Hội Cơ học Thủy khí Việt NamĐà Nẵng
19.Trần Văn ThọGS TS, Đại học Waseda, TokyoNhật Bản
20.Trần Quốc ThuậnLuật sư, nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hộiTP HCM
21.Nguyên NgọcNhà văn, nguyên thành viên Viện IDSHà Nội
22.Nguyễn TrungNguyên thành viên Viện IDS, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Thái LanHà Nội
23.Tương LaiNguyên Viện trưởng Viện Xã hội học, nguyên thành viên Viện IDS, nguyên thành viên Tổ Tư vấn và Ban Nghiên cứu của Thủ tướng Chính phủTP HCM
24.Chu HảoNguyên Thứ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ, nguyên thành viên Viện IDS, Giám đốc Nhà xuất bản Tri ThứcHà Nội
25.Lê Đăng DoanhTS, nguyên thành viên Viện IDS, Hà Nội, nguyên Viện trưởng Viện Quản lý Kinh tế Trung ươngHà Nội
26.Phạm Duy HiểnGS TS, nguyên Viện trưởng Viện Nguyên tử Đà Lạt, nguyên thành viên Viện IDSHà Nội
27.Hoàng DũngPGS TS, Đại học Sư phạm TP HCMTP HCM
28.Tống Văn CôngNguyên Tổng Biên tập báo Lao ĐộngTP HCM
29.Đào HùngPhó Tổng biên tập Tạp chí Xưa & Nay, Hội Khoa học lịch sử Việt NamHà Nội
30.Huỳnh Công MinhLinh mụcTP HCM
31.Huỳnh Kim BáuNguyên Tổng Thư ký Hội Trí thức Yêu nước Thành phố Hồ Chí Minh (nay là Liên hiệp các Hội Khoa học Kỹ thuật Thành phố Hồ Chí Minh)TP HCM
32.Phạm Xuân PhươngĐại tá, Cựu chiến binhHà Nội
33.Nguyễn Thị Ngọc ToảnĐại tá, Giáo sư bác sĩ, nguyên Chủ nhiệm Khoa Sản, Quân y Viện 108Hà Nội
34.Tô Văn TrườngTS, nguyên Viện trưởng Viện Quy hoạch Thuỷ lợi miền NamTP HCM
35.Nguyễn Xuân DiệnTS, Viện Hán NômHà Nội
36.Kha Lương NgãiNguyên Phó Tổng biên tập báo Sài Gòn Giải phóngTP HCM
37.Trần Văn LongNguyên Phó Bí thư Thành Đoàn TP HCM, nguyên Phó giám đốc Công ty Du lịch TP HCM (Saigontourist)TP HCM
38.Trịnh Đình BanLuật sư, nguyên Phó Chủ tịch Hội Luật gia TP.HCMTP HCM
39.Hồ Ngọc CứLuật gia, nguyên Phó Chủ nhiệm Hội đồng tư vấn về dân chủ và pháp luật thuộc Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt NamTP HCM
40.Hạ Đình NguyênNguyên Chủ tịch Ủy ban Hành động thuộc Tổng Hội Sinh viên Học sinh trước 1975TP HCM
41.Cao LậpCựu tù chính trị Côn Đảo, nguyên Giám đốc Làng Du lịch Bình QuớiTP HCM
42.Tạ Duy AnhNhà vănHà Nội
43.Hoàng HưngNhà thơTP HCM
44.Thanh ThảoNhà thơ, Phó Chủ tịch Hội đồng Thơ, Hội Nhà văn Việt NamQuảng Ngãi
45.Lưu Trọng VănNhà báoTP HCM
46.Lê Hiền ĐứcGiải thưởng Liêm chính năm 2007 của Tổ chức Minh bạch Quốc tếHà Nội
47.Trần Thanh VânKiến trúc sưHà Nội
48.Trần Thị Băng ThanhPGS TS, nguyên cán bộ Viện Văn họcHà Nội
49.Phạm Khiêm ÍchGS TS, Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, nguyên Viện trưởng Viện Thông Tin thuộc UBKHXHVN trước đâyHà Nội
50.Lê Văn TâmCựu Chủ tịch “Tổ chức người Việt tại Nhật Bản đấu tranh cho Hòa bình và Thống Nhất đất nước”, nguyên Chủ tịch Tổng hội Người Việt Nam tại Nhật BảnNhật Bản
51.Đặng Đình CungME, DS, DBAPháp
52.Vo Van GiapKỹ sư, Toronto, OntarioCanada
53.Khương Quang ĐínhChuyên gia công nghệ thông tin, ParisPháp
54.Đoàn Viết HiệpPháp
55.Trần Minh KhôiKỹ sư điện toán, BerlinĐức
56.Hà Sĩ PhuTSĐà Lạt
57.Nguyễn Thanh GiangTSHà Nội
58.Nguyễn Đăng HưngGS TS, Giáo sư Danh dự Thực thụ Đại Học Liège, BỉTP HCM
59.Vũ Quang ViệtNguyên chuyên viên cấp cao về thống kê kinh tế của Liên Hiệp QuốcHoa Kỳ
60.Trần Hải HạcNguyên PGS Đại học Paris 13Pháp
61.Lê Phú KhảiNguyên phóng viên Đài Tiếng nói Việt NamTP HCM
62.Nguyễn Quốc TháiNhà báoTP HCM
63.Huỳnh Ngọc ChênhNhà báoTP HCM
64.Phạm Đình TrọngNhà vănTP HCM
65.Tô Lê SơnKỹ sưTP HCM
66.Nguyễn Lê Thu MỹNguyên chiến sĩ biệt động, quân báo khu Sài Gòn – Gia Định, cựu tù Côn ĐảoTP HCM
67.Lê ThânCựu tù chính trị Côn Đảo, nguyên Tổng thư ký Lực lượng nhân dân tranh thủ dân chủ Đà LạtNha Trang
68.Tuấn KhanhNhạc sĩTP HCM
69.Vũ Hồng ÁnhNghệ sĩ celloTP HCM
70.Phạm Xuân YêmNguyên Giám đốc nghiên cứu thuộc Trung tâm Quốc gia Nghiên cứu khoa học, làm việc tại Đại học Pierre & Marie Curie, ParisPháp
71.Nguyễn Trường TiếnGS TS, Chủ tịch Hội Cơ học Địa chất Việt NamHà Nội
72.Tran Van BinhTS, Kỹ sư, Maintal / FrankfurtĐức
73.Ton That HungKỹ sư Lâm nghiệpHoa Kỳ
74.Trần Văn CungKỹ sư luyện kim, Sulzbach-RosenbergĐức
75.Trần Thu ThủyNội trợ, Sulzbach-RosenbergĐức
76.Nguyễn Đức HiệpChuyên gia khoa học khí quyển, Office of Environment & Heritage, NSWAustralia
77.Tiêu Dao Bảo CựNhà văn tự doĐà Lạt
78.Bùi Minh QuốcNhà thơ, nguyên Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Lâm ĐồngĐà Lạt
79.Trần Minh ThảoViết vănLâm Đồng
80.Hà Dương TườngNguyên Giáo sư Đại học CompiègnePháp
81.Ly Hoàng LyMFA Candidate 2013, Art in Studio - SculptureDepartmentSchool of the Art Institute of ChicagoHoa Kỳ
82.Hoàng Ngọc BiênNguyên Giáo sư thỉnh giảng, Phân khoa Giáo dục, Đại học Bách khoa Sài Gòn (73-75)Hoa Kỳ
83.Nguyễn Thế QuangNhà giáo, San JoseHoa Kỳ
84.Phan Quốc TuyênKỹ sư tin học, Liên minh Viễn thông Quốc tế (ITU), GenevaThụy Sĩ
85.Hà Thúc HuyPGS TS, Đại học Khoa học Tự nhiên TP HCMTP HCM
86.Nguyễn ViệnNhà vănTP HCM
87.Nguyễn HòaTrang mạng Văn chương ViệtTP HCM
88.Vũ Thế KhôiNhà giáo ưu túHà Nội
89.Vũ Thế CườngTS, Kỹ sư Cơ khí, MunichĐức
90.Lê Mạnh ĐứcKỹ sưTP HCM
91.Đặng Thị HảoTS, nguyên cán bộ Viện Văn họcHà Nội
92.Nguyễn Tiến DũngTS, nguyên giảng viên Đại học Kỹ thuật Quân sự. Hiện là Ủy viên BCH Hội Tự động hóa Việt NamHà Nội
93.Nguyễn Hồng KhoáiChuyên viên Tư vấn Tài chính, Hội viên CLB Kế toán trưởng toàn quốc, Hội viên hội Tư vấn Thuế Việt NamHà Nội
94.Nguyễn Thị Khánh TrâmNghiên cứu viên Viện VHNT Việt Nam – Phân viện TP HCMTP HCM
95.Nguyễn Đức TườngGS TS, nguyên Giáo sư Đại học Ottawa, Canada, QuebecCanada
96.Đào Xuân DũngBác sĩHà Nội
97.Triệu XuânNhà vănTP HCM
98.Vũ Trọng KhảiPGS TS, Chuyên gia kinh tế nông nghiệp và phát triển nông thônTP HCM
99.Xà Quế ChâuĐầu bếpTP HCM
100.Song ChiĐạo diễnĐan Mạch
101.Nguyễn Đăng NghĩaTS, nguyên Đại biểu HĐNDTP/HCM Khóa VII, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu đất, Phân bón và Môi trường phía NamTP HCM
102.Nguyễn Thiện CôngKỹ sư Cơ khíĐức
103.Nguyễn Lân ThắngHà Nội
104.Lê DũngHà Nội
105.Nguyễn Chí TuyếnHà Nội
106.Nguyễn Hồng KiênHà Nội
107.Lê Gia KhánhHà Nội
108.Ngô QuỳnhHà Nội
109.Phan Văn PhongHà Nội
110.Lê Hồng PhongHà Nội
111.Trương Minh TamNinh Bình
112.Nguyễn Hữu KhiêmBắc Ninh
113.Bùi Tiến HưngHà Nội
114.Nguyễn Thế AnhHà Nội
115.Hoàng AnhHà Nội
116.Vũ Quốc NgữHà Nội
117.Nguyễn Tường ThụyHà Nội
118.Lê HùngHà Nội
119.Lê Anh HùngHà Nội
120.Từ Anh TúBắc Giang
121.Nguyễn Chí ĐứcHà Nội
122.Ngô Thùy TrangHà Nội
123.Đinh Trần Nhật MinhHà Nội
124.Lê Thị Hồng HạnhHà Nội
125.Ngô Nhật ĐăngHà Nội
126.Vũ Triệu Bảo NgọcHà Nội
127.Bùi Thị HuệHưng Yên
128.Hà Thị VânBắc Ninh
129.Phạm Thanh NghiênHải Phòng
130.Hoàng Thị HàHà Nội
131.Bùi Thanh HiếuHà Nội
132.Bùi Việt HàCông ty Công nghệ Tin học Nhà trườngHà Nội
133.Nguyễn Mậu CườngNguyên giảng viên Đại học Bách khoa Hà Nội (từ 1966 đến 1995), PGS Đại học Agostinho – LuandaAngola
134.Nguyễn Văn TạcNhà giáo, đã nghỉ hưuHà Nội
135.Đặng Thị Hải NinhHưng Yên
136.Nguyễn Hữu TùngHà Nội
137.Nguyễn Thị Thanh TâmHà Nội
138.Nguyễn Thúy HàHà Nội
139.Phạm Vương AnhCựu sĩ quan Quân đội Nhân dân Việt Nam, Kỹ sư kinh tế, đã nghỉ hưuNghệ An
140.Hà Văn ThùyNhà vănTP HCM
141.Lê Mạnh ChiếnHưu tríHà Nội
142.Hà Dương TuấnCố vấn công nghệ thông tinPháp
143.Vũ Cao ĐàmPGS TS, nguyên Viện trưởng Viện Chính sách Khoa học và công nghệ, Bộ Khoa học và Công nghệHà Nội
144.André Menras – Hồ Cương QuyếtChủ tịch Hiệp hội trao đổi sư phạm Pháp – Việt (ADEP)Pháp
Về Đầu Trang Go down
http://sites.google.com/site/tkintcol/
Sponsored content





Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên!   Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên! Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Hãy ủng hộ Nguyễn Phương Uyên!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Tình Khúc Cho Em ( Lê Uyên Phương )
» Bà Nguyễn Phương Nga trả lời về việc Trung Quốc tân trang tàu sân bay
» Minh Phương - Thơ Vui, Trào Phúng Của Minh Phương
» Chào Mừng Bạn Đôi Uyên Ương
» Lời nguyền tài nguyên với Việt Nam

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Nhất Chi Mai :: Đời Sống - Xã Hội-
Chuyển đến 
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất